Thơ trả thù lão hàng xóm "mát dại"

Thơ tả vợ mà bảo là thơ trả thù lão hàng xóm, cái lão hàng xóm của lão hàng xóm này đến lạ!

Tôi xin kể các bác
Chuyện cô vợ nhà tôi
Đời tôi khổ lắm rồi
Lấy phải cô vợ xấu

Vợ chưa 18 tuổi
Lấy chồng mới đôi mươi
Suốt ngày cô ấy cười
Hở hàm răng nợp ngói

Bác ơi tôi khổ lắm
Nàng đâu có đẹp xinh
Vẻ đẹp khiến giật mình
Nửa đêm bừng tỉnh giấc

Da cô ấy màu sữa
Sản xuất hãng Mi lô
Mái tóc màu râu ngô
Xoăn xoăn không dùng lược

Đôi mắt tôi đánh cược
Ai cũng phải chết chìm
Đôi mắt híp lim dìm
Cả ngày ăn với ngủ

Môi cô ấy đu đủ
Ăn chả cần dùng thìa
Khuôn mặt thừa hai rìa
Bạnh phành to hàm mặt

Cả ngày vợ ăn vặt
Đồ đạc vứt lung tung
Bao nhiêu thứ đang dùng
Chán thì cho ném sọt

Lấy nhau vì chữ nợ
Trước nợ phải có duyên
Tôi đôi chút luyên thuyên
Tả nhầm cô hàng xóm

P/S: Vợ thằng bạn nó xấu
Hay tán tỉnh vợ mình
Tức quá tôi đi rình
Miêu tả về vợ nó

Đỗ Huệ

Chia sẻ
Gửi góp ý
([Tên nguồn])
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN