Là con gái, nên giữ lại đường lùi?

Sự kiện: Những tâm sự hay

Có người bảo: “Là con gái, nên giữ lại đường lùi. Thoáng đến đâu thì thoáng nhưng đừng sex trước hôn nhân”.

Xin kể ra đây câu chuyện của tôi và các bạn bè thân của tôi. Theo tôi nghĩ đây cũng là câu chuyện của khá nhiều người, để các bạn hiểu rõ hoàn cảnh và đánh giá đúng những gì tôi sắp nói ra phía dưới. Bởi vì là một phụ nữ chưa kết hôn, thật sự nhiều lúc tôi cũng phải suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Bản thân tôi cũng chưa tự tin lắm khi sống với quan điểm đang có của chính tôi vì bị nhiều hoàn cảnh xung quanh tôi tác động.

Là con gái, nên giữ lại đường lùi? - 1

Tôi nên phải ứng xử thế nào với tình yêu, với người yêu đây? (Ảnh minh họa)

Tôi và bạn trai hiện giờ quen nhau được khoảng 8 năm, bắt đầu từ lúc tôi mới vào đại học. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Đến khi tôi sắp lên năm thứ ba, thì bị anh “dụ dỗ”. Và đến lúc tốt nghiệp, có việc làm thì chúng tôi chính thức "vượt rào".

Khi hai chúng tôi vượt quá giới hạn, tôi không thể trách một mình anh. Bởi phải có sự đồng ý của tôi, anh mới dám hành động. Tôi cũng không rõ mình đồng ý vì mềm lòng trước vẻ mặt xụ xị, buồn xo khi bị từ chối của anh hay là bởi chính trong tôi cũng có sự thôi thúc, muốn được gần gũi người mình yêu.

Sau khi chuyện xảy ra, tôi cũng nhiều lần băn khoăn về việc lỡ bị bỏ thì đời mình sẽ ra sao. Nhưng trăn trở nhiều, nghĩ nhiều chỉ tổ thêm già, trong khi cuộc sống còn biết bao mối quan hệ, việc gia đình, việc công sở cần phải lo. Tôi quyết định mặc kệ, đến đâu thì tính đến đó. “Thuyền đến đầu cầu, ắt sẽ thẳng”.

Hiện tại, chúng tôi đã có kế hoạch cưới hỏi vào năm sau. Không rõ là anh quyết lấy tôi do yêu, hay do có trách nhiệm với việc đã lấy "cái ngàn vàng" của tôi. Bởi thực tế giờ đây tôi nhận thấy tình cảm giữa chúng tôi không mặn nồng, vồ vập như các cặp đôi khác... Chỉ biết cả hai đứa thuận tình, thuận ý làm vợ chồng.

Tôi cũng từng chia sẻ với nhiều bạn bè về vấn đề này. Mỗi người đều có một lý lẽ, luận điểm riêng, cuối cùng chẳng ai có thể đưa ra được kết luận chính xác. Có người bảo: “Là con gái, nên giữ lại đường lùi. Thoáng đến đâu thì thoáng nhưng đừng sex trước hôn nhân”. Người khác lại vặn vẹo: “Không thử trước cưới lỡ hai vợ chồng không hợp nhau thì cuộc sống gia đình cũng chẳng hạnh phúc được”. Và chính những người tôi sắp kể sau đã khiến tôi bối rối khi sống và yêu theo quan điểm của mình.

Tôi có một người chị, tính tình nghiêm túc, có quan điểm giữ chữ trinh cho đến đêm tân hôn. Có điều, chị cảm thấy bất công khi mình còn trinh, mà chồng mình lại không còn trinh. Bởi vậy, chị mải miết đi tìm một người đàn ông trọn vẹn, tìm mãi, tìm đến mức mang danh “gái ế”…

Tôi có một người bạn. Cô ấy từng có mối tình khắc cốt ghi tâm, vô cùng sâu đậm. Nhưng rồi, họ chia tay bởi cô ấy không chịu cho anh người yêu cũ "cái ngàn vàng."

Câu chuyện tưởng chừng đơn giản biến thành cuộc cãi vã lớn. Cô ấy nói “ex” không biết hy sinh, còn chàng “ex” nói bạn tôi không tin tưởng anh ấy. Họ chia tay, bạn tôi đi lấy người khác - một anh chàng ổn tất cả mọi mặt, nhưng giữa họ không có tình yêu. Đêm tân hôn, cô ấy gọi điện cho tôi khóc nức nở, kể lại lần đầu tiên đau đớn bởi sự chiếm đoạt, làm cho xong chuyện của người chồng say xỉn. Có lẽ anh ấy cũng chẳng biết vợ mình có còn trinh hay không, và cũng chẳng trân trọng màng trinh đó của vợ… Cô bạn tôi vừa nức nở, vừa nói: “Thà ngày xưa tao trao cho ‘ex’, có khi chẳng phải đau đớn thế này”.

Một anh bạn khác, từng tâm sự với tôi rằng, nhất quyết không yêu và lấy gái trinh, bởi vì: “Tao ghét cách nhiều bà phụ nữ coi màng trinh như cái vương miện. Cậy có nó mà đưa mình lên thành bà hoàng, đòi hỏi bạn trai, chồng phải có trách nhiệm, phải tôn sùng,…”

Vài câu chuyện nhỏ tôi vừa kể trên cũng không chứng minh được rằng con gái “sex trước hôn nhân” là khôn ngoan, là được hạnh phúc phải không?

Tôi xin kể tiếp. Tôi từng biết một anh lấy vợ mất trinh. Dù đã biết trước, nguyện lòng chung sống, nhưng vẫn không tránh khỏi suy nghĩ. Họ sống trong dằn vặt, những lúc không kìm nén nổi mình, anh mắng mỏ chị, rồi sau đó lại tự trách mình.

Tôi cũng từng dẫn một cô em đi vá trinh, để che giấu sự không còn nguyên vẹn của mình, bởi em không dám thú thật với chồng sắp cưới. Sau đó, vợ chồng cô ấy sống yên bình, nhưng em không bao giờ thoát khỏi nỗi lo sợ, rằng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”…

Tiếp đó, hàng ngày, tôi vẫn được chứng kiến nhiều câu chuyện xảy ra đầy rẫy trong xã hội. Những câu chuyện này, ngày ngày được đăng tải trên các trang tin tức: nhà chồng muốn con dâu bầu trước cưới vì sợ vô sinh, mẹ chồng khinh bỉ con dâu vì “ăn cơm trước kẻng”,… Cùng một câu chuyện, một hoàn cảnh, mà mỗi người, mỗi gia đình lại có cách xử trí khác nhau…

Rồi nhiều người phụ nữ bạn tôi đã lấy chồng lại đúc kết ra rằng: “Có hạnh phúc hay không, sau khi kết hôn mới biết”. Bởi chẳng ai lường trước được tương lai. Có tính toán đến đâu cũng không thể lo hết mọi sự phát sinh, với đủ thứ hầm bà lằng: cơm áo gạo tiền, con cái, gia đình hai bên, tình cảm của hai vợ chồng,… tác động. Thế nên, cái chuyện nhỏ xíu “sex hay không sex trước hôn nhân” không đáng để bận tâm đến vậy, càng không đáng để người này sỉ nhục người kia là “ngu dốt”, người kia nói người này “xấu xí không ai thèm nên mới dám lộng ngôn”.

Tôi đang nghĩ, phải chăng mỗi người đều có quyền chọn lựa cách sống của mình, trong nhiều lĩnh vực, nhiều vấn đề, không phải chỉ trong quyết định này? Ai cũng có quyền đưa ra quyết định và quan điểm riêng phải không các bạn? Thật sự là con gái như tôi nên phải ứng xử thế nào với tình yêu, với người yêu đây? Tôi cũng như các bạn gái khác, có nên chừa cho mình một con đường lùi trong tình yêu?

Chia sẻ
Gửi góp ý
Theo Minh Anh (Đời sống & pháp luật))
Những tâm sự hay Xem thêm
Báo lỗi nội dung
GÓP Ý GIAO DIỆN